15 tháng 12, 2021

Buta sợ bị phán xét

 

Xin chào, giờ đã là 1h20 sáng. Mình muốn chia sẻ một cảm xúc cực kỳ lạ chảy trong người mình, từ rất nhiều năm về trước, đến ngày hôm nay vẫn tồn tại âm ỉ.

Đó là: Sợ bị phán xét.

Mình chưa từng bị cả cộng đồng mạng anti, nhưng mình đã nhiều lần trải qua cảm giác mất bạn. Mất ở đây nghĩa là không còn chơi với nhau nữa. Mình rất quý họ, mình đã từng viết tên họ vào quyển nhật ký "những người mà Buta cả đời không quên ơn". Thế nhưng vì nhiều chuyện xảy ra: Mình cư xử trẻ con, mình không biết cách dẫn dắt mọi người, mình không đủ giỏi để có được sự tôn trọng, mình kỳ vọng ở mọi người quá nhiều,.... Nên mình và nhiều người bạn đã đường ai nấy đi.

Có những người bạn chọn cách quên mình như chưa từng nhớ tên, có những người bạn chọn đá xéo mình, nhắc tên mình mỗi khi thấy mình on air trên Mạng xã hội. Và hẳn rồi, mình cảm thấy sợ, sợ thể hiện bản thân trên mạng xã hội, sợ nói ra những điều mình nghĩ, sợ cảm giác bị chụp màn hình rồi gửi vào 1 group kín nào đó, và mọi người ở đó bắt đầu bàn luận về mình.

Thực lòng, mình không vượt qua được. Vì những người bạn đó đều là những người từng rất thân với mình. Chắc hẳn họ cũng vậy, họ cũng đau, nên họ mới muốn trì chiết mình nhiều như thế. Nhưng mình cũng không chọn tranh cãi hay giải thích, vì mình thấy không cần, mình thấy như vậy thật giả tạo. Giải thích thế nào cho đặng, khi mà bản thân mình còn quá nhiều khiếm khuyết?

Nhưng mình không giận bản thân đâu. Vì mình biết rằng, nếu có quay trở lại, mình chỉ làm những điều đó sớm hơn, chứ không bao giờ hối hận. Có những mối quan hệ đã rạn nứt chẳng khác gì răng sâu. Càng cố gắng lờ đi thì răng chỉ càng sâu lớn hơn, đến lúc không thể hàn thì phải mang đi chữa tủy, và lúc đó chỉ còn là một chiếc răng chết.

Mình chỉ buồn vì sự thật quá đỗi phũ phàng. Mình tin rằng, lời nói và những năng lượng chúng ta truyền đi, có sức ảnh hưởng cực kỳ lớn đến người đối diện. Mình hy vọng rằng, những năm tháng sau này, bản thân có thể cho đi nhiều hơn, có thể nói nhiều lời tốt đẹp hơn.

Không ai có thể sợ lửa bằng những người đã từng bị bỏng vì lửa. Và mình cũng vậy, mình đã bị bỏng, và mình đang ở đây để cố gắng tìm cách dùng lửa nhưng không bị bỏng lần nào nữa.

Có những chuyện rất buồn, nhưng chẳng tài nào trốn tránh được. Chỉ còn cách băng qua nó mà thôi. Hy vọng rằng mai đây, một chiếc Buta sẽ trưởng thành hơn, xử lý mọi thứ tốt đẹp hơn, bao dung hơn. Cảm ơn mọi người vì đã đến bên mình, bằng cả tấm lòng này, mình chúc các cậu sẽ thành công hơn, lương cao hơn, luôn gặp nhiều may mắn trong cuộc sống. A big hug from Buta Chan.


Đừng để bị ốm!

​Mới từ tháng 2 tới giờ mà mình bị ốm 3 trận rồi, uống thuốc đều hơn cả ăn cơm. Mình là người rất muốn theo chủ nghĩa chữa bịnh bằng phương ...